Mình dạy con từ khi 2 tuổi

0/5 (0) Bình chọn

Thứ tư, 19/04/2023 02:04

    Mình tin các loại khủng hoảng tuổi lên xx đều rất kinh khủng. Gào khóc không lý do, ăn vạ, lăn lộn, ném đồ, đánh bố mẹ… 

 

 

 

Xin kể một số điều mình chỉ vô tình dạy con nhưng lại rất có tác dụng mỗi khi làn sóng khủng hoảng và ăn vạ ập đến nhé

1. Dạy con về thứ tự, xếp hàng và lần lượt

Mình dạy con về thứ tự khi con khoảng 2 tuổi. Bắt đầu bằng việc đi bất cứ ở đâu mình thấy có người xếp hàng thì đều miêu tả với con là: Mọi người đang xếp hàng đấy, cái gì cũng phải lần lượt đúng không? Người đến trước sẽ được gọi đồ ăn trước… như thế là lịch sự đấy

Trong tất cả mọi việc ngoài cuộc sống, cứ thấy xếp hàng là mình lại giới thiệu với con. Vậy là con hiểu trong cuộc sống quy luật là cái gì cũng lần lượt

Sau đó, mình áp dụng vào cuộc sống của con:

- Đan ơi đi rửa tay để ăn cơm nhé

- Khôngggg rửa tay đâuuuuu

- Ơ Đan quên à, mình phải lần lượt đấy, việc rửa tay phải làm xong thì mới ĐẾN LƯỢT việc ăn chứ. Mẹ cho bạn vòi nước làm xong việc của bạn ý rồi mới đến lượt bạn thìa được đưa thức ăn cho Đan nhé *xong mình vừa nói kiểu hài hài: ơ con biết thế mà con quên à*

Các việc khác như đánh răng, mặc quần áo ấm, đến giờ về nhà ăn cơm, xem TV, đi ngủ… đều áp dụng được. Các việc vô hình được tưởng tượng là hữu hình và việc nào đến lượt thì phải làm xong mới đến việc sau vì các bạn “việc” đấy lịch sự lắm, phải đợi đến lượt cơ.

2. Mỗi người một sở thích

- Con muốn mẹ ngồi đây

- Con muốn bạn đưa con đồ chơi đấy

- Con muốn bạn đến nhà mình ngay bây giờ

Câu trả lời mình tìm được là: “Mỗi người một sở thích con gái ạ”. 

Mình lại bắt đầu bằng việc mô tả mọi thứ trong cuộc sống cho con:

“Ôi hôm nay Đan mặc áo màu hồng đẹp thế, con thích màu hồng hả? Mẹ thấy Bim hôm nay mặc áo xanh. Chắc SỞ THÍCH của Bim là mặc áo xanh đấy. Còn mẹ mặc áo vàng này, tại sở thích của mẹ là mặc áo vàng. Đúng là mỗi người một sở thích nhỉ”

Rồi mình kể mọi chuyện như thế: con có sở thích ngồi xe đẩy trong khi mẹ thích đi bộ (nói khi đẩy xe con từ trường về nhà), bố có sở thích tập gym trong khi mẹ thích đi bơi (nói khi con hỏi bố đâu mà bố đi tập gym). Bạn thỏ có sở thích ăn cà rốt, trong khi Đan có sở thích ăn mận (nói khi con đang ăn mận rất ngon). MỖI NGƯỜI ĐỀU CÓ SỞ THÍCH KHÁC NHAU và mình tôn trọng điều đó.

Con dần nhận ra sự khác biệt giữa từng con người hay sự vật và chấp nhận sự khác biệt đó. Sau này thì mọi thứ khác đều cực kì dễ giải thích và deal với con vì con đã hiểu vạn vật không nhất thiết phải giống nhau, và con không có quyền quyết định sở thích cho người khác.

3. Không bao giờ nói con hư, mình nói là: Hành động như thế này là lịch sự nhé.

Việc học không nhất thiết phải được hình thành qua việc nhìn vào gương xấu, chê bai rồi rút kinh nghiệm và không làm như thế.

Mình là người tích cực và luôn muốn nuôi một em bé tích cực. Mình luôn khen những hành động lịch sự và khuyến khích con lịch sự như thế

“Ôi bạn Cún đọc sách mà xé sách rách hết kìa, Đan đừng như thế nhé” >>> “Wow, mẹ thấy bạn Mèo đọc sách mà nhẹ nhàng với sách không kìa, chắc sách thấy vui lắm đấy”

Mọi đứa trẻ đều thích được khuyến khích khen ngợi. Với vế nói thứ nhất thì trong đầu mình bắt ngay từ “xé sách” và “hư”. Còn khi nói vế thứ 2 thì tụi trẻ con sẽ bắt ngay từ “nhẹ nhàng với sách”.

Cùng một mục tiêu, sao mình không chọn cách tích cực. Trẻ con thực sự không cần lớn lên bởi sự doạ nạt mà, đúng không?

4. Con nghĩ thế à? Cũng có thể đấy con gái yêu ạ. Còn mẹ thì nghĩ có thể là…

- Đây là màu cam mẹ ạ

- Con nghĩ thế à, cũng có thể nhỉ, mẹ thì nghĩ nó màu đỏ đấy

*

- Chỗ này hôm trước lớp con đợi xe buýt để đi thư viện mẹ ạ

- Con nghĩ thế à? Cũng có thể nhỉ, Mẹ thì nghĩ cái bến xe buýt đấy ở gần trường con cơ, cái này xa nhà mình lắm, mẹ nghĩ là nó hơi giống đấy.

Mình chẳng bao giờ tranh cãi với một đứa 2-3 tuổi chưa rõ hết logic (mà kể cả với người lớn mình cũng chả tranh cãi bao giờ). Mình để trí tưởng tượng của con bay cao, bay xa đến đâu thì tuỳ. Chỉ có điều mình nói với con một quan điểm khác từ góc nhìn của mình (mà mình cho là đúng). Có thể một ngày con thấy nó đúng, có thể con mãi mãi thấy nó sai. Chả sao hết, chẳng phải con trẻ luôn có một óc sáng tạo trời trao sao?

 

Mẹ Cu Mít
TAGS:

Chủ đề HOT

Có thể bạn thích

Gợi ý bạn đọc

Chuyên Mục