0/5 (0) Bình chọn
Những ca khúc trữ tình bất hủ của Phi Nhung
Bậu Ơi Đừng Khóc
Bậu ơi, em đang buồn ai lắm phải không
Mà ra ngồi khóc cho mờ phai má hồng
Bậu ơi em đừng khóc, bậu ơi em nhìn coi
Khán giả đây rồi người ta mong thấy em cười
Vòng quay đêm nay là con số gì đây
Từng vòng quay mà ngỡ như đời xoay tháng ngày
Bậu ơi, con đường đó dù cho ai cười khinh
Khán giả thương mình thì con sân khấu lung linh
Bậu ơi, em buồn chi những lời người ta gieo buồn đau
Họ nói xong rồi họ có bao giờ sống thay mình đâu
Cuộc đời sinh ra mấy ai chọn nơi bắt đầu?
Thế nhưng mình luôn nhắc mình
Sống cho nghĩa tình sống ra con người
Bậu ơi, em mãi là em của chị thôi
Phận duyên, trời cũng cho mình vui khiếp người
Bậu ơi, em đừng khóc
Bậu ơi, em đừng lo
Còn chị, còn em còn chung em là còn tương lai
Bậu ơi, em buồn chi những lời người ta gieo buồn đau
Họ nói xong rồi họ có bao giờ sống thay mình đâu?
Cuộc đời sinh ra mấy ai chọn nơi bắt đầu?
Thế nhưng mình luôn nhắc mình
Sống cho nghĩa tình sống ra con người
Bậu ơi, em mãi là em của chị thôi
Phận duyên, trời cũng cho mình vui kiếp người
Bậu ơi, em đừng khóc
Bậu ơi, em đùng lo
Còn chị, còn em còn chung em là còn tương lai
Gió Bấc
(Ngâm)
Hò ớ ơ
Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu
Gió bấc về, xác xơ những bụi chuối sau nhà
Má nó ngồi, mắt đăm chiêu nhìn trời xa
Từng cơn gió lào xào mái hiên
Nghe như tiếng cười đùa của em
Ôi người con gái ngày xưa
Út lấy chồng, má hay ra ngoài ngắm chân trời
Phía cuối trời, cánh chim theo ngàn cơn gió
Chợt khi sớm vọng về tiếng ca
Giọng ai hát điệu buồn xót xa
Hà ha há ha há ha
Người đi đi xa, mà lòng xót xa, mẹ già đứng bên hiên nhà
Người lên xe hoa, lòng buồn héo hon, mẹ già tiễn con, lệ rơi
Tháng tháng ngày, lướt qua theo ngọn gió Đông về
Má vẫn ngồi, vẫn trông con mịt mù xa
Bờ môi đã chẳng còn thốt ra
Và đôi mắt chẳng còn thấy ai
Trăng tàn theo bóng người xa
Gió bấc về, cánh chim theo ngọn gió quay về
Gió thét gào, nhánh cau rơi rụng tả tơi
Người con gái tần ngần trước sân
Còn đâu nữa mẹ già của em, còn đâu nữa gió ơi!
Người đi đi xa, mà lòng có xa, từng ngày ngóng trông quê nhà
Buồn chi em ơi, dòng đời cứ trôi, lòng người có bao giờ vơi
Người đi đi xa, mà lòng xót xa, mẹ già đứng bên hiên nhà
Người lên xe hoa, lòng buồn héo hon, mẹ già tiễn con
(Ngâm)
Ầu ơ... ơ ớ ơ
Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ mẹ, chín chiều ruột đau
Nỗi Buồn Chim Sáo
Ngoài đồng cây lúa chết khô
Con sáo bay lẻ bạn bên trời
Kêu tiếng kêu ơi hỡi hỡi ơi bạn lòng ơi
Bạn lòng xa cách mấy sông
Mà cớ sao sáo vẫn không quay lại
Để trái tim khô này buồn thêm
Khát tiếng mưa ngày đêm.
Giờ thì cây lúa đã xanh
Con sáo xưa trở lại sông đình
Con sáo bay một mình kêu hỡi ơi bạn lòng ơi
Còn gì đâu để nhớ thương
Gì tiếng kêu tiếng kêu không trọn
Để những âm thâm lãng quên
Những nỗi đau buồn tênh.
Chiều nào con sáo thương ai bay qua bên sông đi tìm
Để rồi con sáo bơ vơ bơ vơ tiếc thương nỗi niềm
Sáo kia xa bầy còn mong tìm gặp lại nhau
Cớ sao qua cầu rồi không về lại người ơi!
Buồn lòng tôi hát câu dân ca xưa thương ai qua cầu
Buồn lòng tôi hát câu dân ca xưa để vơi nỗi sầu
Mấy ai qua cầu mà quay về được người ơi
Mấy ai qua cầu còn mong về được người ơi.
Mai ta đi xa câu hát này xin gửi lại cho ai
Mai ta đi xa câu hát này xin gửi lại cho ai
Mai ta đi xa câu hát này xin trả lại cho anh!
Ướt Lem Chữ Đời
Hò ơi
Ngày nào bỏ bạn sáo bay chữ đời nghiệt ngã
Hò
Chữ đời nghiệt ngã sáo nay quay về.
Đường về miền Tây lẻ loi chiều nay
Kìa sáo bay năm nào giờ sao sáo quay trở về
Mười năm mình ên trắng đôi bàn tay
Tần tảo bên mẹ già nhìn em áo hoa theo chồng.
[ĐK1:]
Em đã về rồi sao
Hỡi con sáo non ngày xưa
Đường đời lắm gian truân
Nên em nhớ thương quê nghèo.
Ngoài kia còn nghe tiếng ai ru ầu ơ
Kìa sáo bay bỏ bạn giờ sao sáo quay trở về.
[ĐK2:]
Ngày nào em đi mưa bão nước dâng tơi bời
Đò ai cuốn trôi cho tiếng đàn tôi đứt tả tơi
Đường đời gian nan em khóc ướt lem chữ đời
Ngập ngừng lâng lâng tôi biết nên buồn hay vui.
[Coda:]
Ngoài kia còn nghe tiếng ai ru ầu ơ
Kìa sáo bay bỏ bạn giờ sao sáo quay trở về
Năm 17 Tuổi
Năm 17 tuổi em đi lấy chồng
Trong nhờ đục chịu phận gái sang sông
Tưởng vui hết nghĩa tơ hồng
Ngờ đâu sớm để tang chồng
Trời ghen má đỏ môi hồng
Năm 17 tuổi duyên em lỡ làng
Ba chìm bảy nổi một chuyến sang ngang
Thủy chung gánh gãy giữa đàng
Thuyền quyên trống trải vô vàn
Từng đêm suối lệ tuôn tràn
Bao nhiêu bến mộng trong đời
Mà em bến đục tình em ngậm ngùi
Tim em lá đổ muôn chiều
Gió mưa tiêu điều nghe xót xa nhiều
Năm 17 tuổi tin yêu mất rồi
Em về bèo bọt một kiếp đơn côi
Nợ duyên gánh gãy ngang trời
Tuổi xuân bước lẻ trong đời
Thời con gái cũng qua rồi
Copyright 2008 - 2016 Liên hệ